

Góc Kỷ Niệm
Quán nằm nơi góc đường nhìn ra công viên ....
Tôi ngồi nhìn qua cửa kính, ly cà phê nóng trên bàn, thấp thoáng một quán cũ nơi góc đường,...
Nơi đó có bạn bè, có cả một thời thanh xuân vừa biết yêu của tôi, nơi đã lưu giữ của tôi bao kỷ niệm, vui với bạn, buồn khi giận dỗi với tình yêu...
Nơi đó, bàn tay của ai đã từng nắm chặt những ngón tay tôi và như thế tôi cảm nhận được tình yêu của nàng dành cho tôi, nhẹ nhàng, dịu dàng đầy ấp yêu thương!
Tôi và nàng bước vào cuộc đời nhau với biết bao khó khăn và gian khổ, nhưng rồi chúng tôi đã chọn hôn nhân để kết thúc cho một cuộc tình. Tôi và nàng, khi ký vào sổ chứng nhận hôn phối, chúng tôi nhìn nhau khẽ mỉm cười, tay trong tay. Chúng tôi đã hứa sẽ vượt qua những gian nan, sẽ cùng nhau, tựa vào nhau, đi đến một chân trời vô cùng tận, thế rồi...
Bốn mươi năm biết bao giông tố xảy ra, nhất là khi nàng vượt xa tôi hằng ngàn dặm qua nửa vòng trái đất, tôi ngỡ sẽ chẳng còn gặp lại nhau, thế mà một phép mầu, tôi và nàng đã trùng phùng ở một nơi mà chưa bao giờ dám nghĩ đến...
Bon chen cuộc sống, chạy dài suốt hơn mười bốn năm trời tôi và nàng chỉ gặp nhau trên mảnh giấy ở bàn cơm...”Hôm nay anh muốn ăn gì để chiều em về ghé chợ mua?” Hay “Em yêu! Sáng em có tiền lẻ cho con $1.75 tiền ăn trưa trong trường, hôm nay anh không có tiền lẽ, anh chỉ còn tờ giấy $5!”
Ngày tháng trôi qua, tôi và nàng cũng đến ngày nghỉ hưu, 36 năm trên xứ người, đây là lần đâu tiên tôi và nàng được trở về tìm lại những kỷ niệm xa xưa của cuộc tình, trước kia mỗi lần trở về chỉ vỏn vẹn 10 ngày mà ngồi máy bay đi về cũng mất 4 ngày. Hồi mẹ tôi còn sống, bà nói “ Chắc tụi bay không còn tha thiết với quê hương, không nhớ ông bà tổ tiên nên bây về không muốn ở lâu???” Tôi buồn lắm nhưng biết giải thích làm sao...chỉ biết thì thầm với chính mình “Mẹ ơi! Con muốn lắm, muốn về được ở bên mẹ suốt đời, nhưng công việc của con không cho phép, vợ chồng con chỉ xin được 10 ngày phép mà thôi!” Nhưng lần này tụi con lại về và vợ chồng con có thể ở lại lâu tùy theo ý mẹ muốn, mẹ muốn tụi con ở bao lâu, một tháng, ba tháng hay nửa năm...nhưng “thưa mẹ, giờ thì mẹ đang ở đâu?”
Tôi và nàng lang thang tìm mẹ, tình cờ ghé vào một quán cà phê góc đường... nhìn những giọt cà phê đắng, bao kỷ niệm lại về...Nhưng tất cả đều đã thay đổi, vì thế tôi và nàng chắc chắn sẻ đi lạc trong thành phố cũ...nơi quê hương tôi.
Quê hương trở lại
K59
Sài Gòn Bây Giờ
Ngày anh về Sài Gòn chiều nhạt nắng
Con phố buồn hiu hắt lá me bay
Dấu chân quen ngày cũ đã tàn phai
Bên góc phố ngày xưa em đứng lặng
Sài Gòn đó! Bây giờ buồn quá lắm
Đường ta đi ngày ấy đã thay tên
Chiều phố thị bụi đường xô vạt nắng
Anh lạc loài trên phố cũ thân quen!
Sài Gòn đó, anh ngỡ ngàng xa lạ
Chiều tháng ba trời buồn tựa mùa thu
Ngọn gió thoảng, lá me rơi lả tả
Có rùng mình nhớ lại chiều tháng Tư!?
Sài Gòn bây giờ anh làm lữ khách
Vắng em rồi lữ khách có bơ vơ?
Hiên phố cũ vẫn nguyên từng viên gạch
Nhưng đâu còn hai đứa đứng đợi mưa!
Kỷ niệm cũ bây giờ như cổ tích
Chỉ còn đây con phố hẹp đông người
Chân bước loạng giữa dòng đời mù mịt
Mà tình người như giọt nước trùng khơi!
Anh yêu dấu , đi đi trời sắp tối
Cũng đừng buồn, đừng khóc, đừng vấn vương
Màn đêm xuống Sài Gòn đầy tội lỗi
Và tủi hờn trùm phủ khắp quê hương!
S58

MỤC LỤC
-Chúa có chọn Đức Giáo Hoàng không?
-Đức Giáo Hoàng Leo ‘là người lý tưởng để lãnh đạo Giáo Hội vào thời điểm này’
-Tư tưởng kinh tế của Karl Marx
-Tư tưởng kinh tế của Adam Smith
-Chỉ số Dow Jones, Nasdaq và S&P 500
-Tăng trưởng và phát triển kinh tế
-Tầm quan trọng của Tư tưởng và Hê thống kinh tế
-Bàn Về Thiết Hụt Ngân Sách Và Quốc Trái Hoa Kỳ.
-XÃ HỘI
-Judo - từ nhu thuật đến thể thao hiện đại
-Nhật ký của một linh hồn
-Những cách chửa trị dị thường nhất
-12 sự kiện mở đường thời Internet
-Tầm nhìn của một Thiên tài
-Làm thế nào để trở thành một Bác sĩ Y khoa?
-Làm sao để được khỏe mạnh
-Ngả lưng một thoáng bên đường
-Saigon niềm nhớ không tên-Góc kỷ niệm
-Người Mỹ khắc khổ
-Một sáng Chủ nhật
THƠ
Xem lại những bài đã đăng