top of page

HỆ THỐNG DỰ TRỮ LIÊN BANG HOA KỲ

(The U. S. Federal Reserve System)

-federal-reserve-system-.jpg

 

 

Vào lúc 2:00 chiều, ngày 18 tháng 9 năm 2013, Tiến sĩ Ben Shalom Bernanke, Chủ tịch Hội đồng Dự trữ Liên bang của Hệ thống Dự trữ Liên bang Hoa Kỳ, thông báo rằng Ủy ban Thị trường Mở rộng Liên bang đã quyết định "chờ thêm bằng chứng rằng sự tiến bộ được duy trì trước khi điều chỉnh tốc độ mua trái phiếu của nó." Ngay lập tức chỉ số chứng khoán kỹ nghệ Dow Jones tăng 139 điểm từ 15,486 lên 15,625. Chỉ số S & P 500 tăng 15 điểm từ 1,703 lên 1,718, trong khi đó chỉ số NASDAQ Composite tăng 26 điểm từ 3,741 lên 3,767. Vào lúc 4 giờ chiều khi thị trường chứng khoán đóng cửa, chỉ số Dow Jones, NASDAQ và S & P 500 tăng 189, 42 và 22 điểm so với mức thấp nhất trong ngày. Trong ngày, ba chỉ số tăng theo thứ tự là 0.95%, 1.01% và 1.22%.

 

Thông báo của Chủ tịch Hội đồng Dự trữ Liên bang Hoa kỳ cũng có tác dụng to lớn đến các thị trường chứng khoán quốc tế, từ Anh, Trung Hoa, Nhật Bản đến Indonesia và Philippines. Sau cuộc thông báo, chỉ số FTSE 100 của Anh tăng 1.0%, chỉ số Nikkei của Nhật Bản kết thúc tăng 1.8% và chỉ số Hang Seng của Hồng Kông tăng 1.7%. Thị trường chứng khoán Indonesia tăng gần 5%, trong khi chỉ số Sensex của Ấn Độ và thị trường giao dịch chính của Philippines tăng 3%. Điều này cho thấy Hệ thống Dự trữ Liên bang Hoa Kỳ đóng một vai trò rất quan trọng đối với nền kinh tế Hoa kỳ và các nền kinh tế khác trên thế giới.

Hầu hết các nước trên thế giới đều chỉ có một ngân hàng trung ương, thường nằm ở thủ đô của quốc gia. Một ngân hàng trung ương được thành lập để phát hành tiền tệ, quy định các tổ chức ngân hàng và thực hiện chính sách tiền tệ của quốc gia. Tại Hoa Kỳ, ngân hàng trung ương là một hệ thống, Hệ thống Dự trữ Liên bang (tức là Ngân hàng Dự trữ Liên bang), trong đó có 12 ngân hàng dự trữ đặt tại 12 thành phố khác nhau. Ngân hàng Dự trữ Liên bang là một loại ngân hàng đặc biệt: Đó là một ngân hàng của chính phủ và ngân hàng của các nhà ngân hàng. Thật vậy, một mặt, Chính phủ Hoa Kỳ có một trương mục với Ngân hàng Dự trữ Liên bang. Thuế mà chính phủ thu và số tiền mà chính phủ vay bằng cách bán trái phiếu được gửi vào trương mục của Ngân khố Hoa Kỳ tại Hệ thống Dự trữ Liên bang. Khi người nộp thuế nhận được tiền hoàn lại từ thuế lợi tức, họ nhận được chi phiếu được rút từ một trương mục mà ngân khố Hoa Kỳ có tại Hệ thống Dự trữ Liên bang. Mặt khác, các ngân hàng thương mại thường vay tiền và gửi tiền dự trữ trong trương mục của họ với Hệ thống Dự trữ Liên bang.

Bài viết này mô tả cấu trúc và hoạt động của Hệ thống Dự trữ Liên bang Hoa Kỳ, và giải thích ngắn gọn cách Hệ thống kiểm soát và quy định số cung tiền tệ. Vai trò quan trọng nhất của Hệ thống là thiết lập và thực hiện chính sách tiền tệ quốc gia. Tuy nhiên, vì tầm quan trọng của nó, chính sách tiền tệ sẽ được trình bày và phân tích trong một bài khác.

I. CƠ CẤU CỦA HỆ THỐNG DỰ TRỮ LIÊN BANG

Sau bốn cuộc hoảng loạn ngân hàng nghiêm trọng từ năm 1873 đến năm 1907, các nhà lập pháp Hoa Kỳ tin rằng cần phải thiết lập một ngân hàng trung ương có thể quy định các điều kiện tín dụng để tránh hoảng loạn ngân hàng trong tương lai. Bản tường trình của Ủy ban tiền tệ quốc gia vào đầu năm 1912 đã dẫn đến Đạo luật Dự trữ Liên bang được Tổng thống Woodrow Wilson ký tên vào năm 1913 và Hệ thống Dự trữ Liên bang được thành lập vào năm 1914. Hệ thống bao gồm 12 ngân hàng dự trữ liên bang khu vực nằm tại 12 thành phố khác nhau ở khắp Hoa Kỳ.

 

Những thành phố này gồm (1) Atlanta (Georgia), (2) Boston (Massachusetts), (3) Chicago (Illinois), (4) Cleveland (Ohio), (5) Dallas (Texas), (6) Kansas City (Missouri) ), (7) Minneapolis (Minnesota), (8) New York  City (New York), (9) Philadelphia (Pennsylvania) (10) Richmond (Virginia), (11) San Francisco (California), và (12) St Louis (Missouri). Hệ thống ngân hàng trung ương có nhiều đơn vị này (chứ không phải một ngân hàng trung ương duy nhất) được thành lập vì sự rộng lớn của Hoa Kỳ, số lượng lớn các ngân hàng thương mại và các quy định truyền thống của tiểu bang/ liên bang.

Hệ thống Dự trữ Liên bang được đặt dưới sự kiểm soát của Hội đồng Thống đốc có trụ sở tại Washington DC. Hội đồng gồm bảy thống đốc được đề cử bởi Tổng thống Hoa Kỳ và được chuẩn nhận bởi Thượng viện Hoa Kỳ. Mỗi thành viên của Hội đồng Thống đốc có thời hạn 14 năm. Mỗi năm, thời hạn của hai trong bảy thành viên hết hạn. Điều này được lập ra để ngăn chặn một Tổng thống Hoa kỳ của một trong hai đảng chính trị xếp đặt Hội đồng với sự thuyết phục chính trị của ông.

Hội đồng Thống đốc nằm dưới sự chỉ huy của một chủ tịch và một phó chủ tịch; cả hai đều là thành viên của Hội đồng Thống đốc, và được đề cử bởi Tổng thống Hoa Kỳ và được Thượng viện xác nhận với nhiệm kỳ bốn năm. Nhiệm kỳ của Chủ tịch Hội đồng Thống đốc có thể được gia hạn vô thời hạn. Hiện nay, Chủ tịch Hội đồng Thống đốc là ông Jerome Powell.

Ngân hàng Dự trữ Liên bang tại 12 thành phố có thẩm quyền đối với các khu dự trữ tương ứng của họ, gồm các tiểu bang và một phần của các tiểu bang trong khu vực kinh doanh của họ. Ví dụ: Ngân hàng Dự trữ Liên bang New York có thẩm quyền đối với Khu II, gồm tiểu bang New York, 12 quận phía bắc New Jersey, Tỉnh Fairfield của tiểu bang Connecticut, Puerto Rico và Quần đảo Virgin thuộc Hoa Kỳ. Tất cả các ngân hàng thương mại do Văn phòng Kiểm soát Tiền tệ quy định là thành viên của các Ngân hàng Dự trữ Liên bang. Các ngân hàng tiểu bang cũng có thể được chấp nhận là thành viên của các ngân hàng Dự trữ Liên bang nếu đủ điều kiện. Mỗi Ngân hàng Dự trữ Liên bang khu vực có chín giám đốc. Trong số các giám đốc này, 3 được bổ nhiệm bởi Hội đồng Thống đốc, và sáu người khác được bầu bởi các ngân hàng thành viên. Cả hai chủ tịch và phó chủ tịch của từng Ngân hàng Dự trữ Liên bang khu vực phải được sự chấp thuận của Hội đồng Thống đốc tại Washington DC.

Mặc dù các thành viên của nó là các ngân hàng thương mại tư nhân, Hệ thống Dự trữ Liên bang là cơ quan của Chính phủ Liên bang Hoa Kỳ. Sức mạnh của Hệ thống được đặt trong tay của Hội đồng Thống đốc tại Washington DC. Như đã đề cập trước đây, các thành viên của Hội đồng do Tổng thống bổ nhiệm và được Thượng viện chuẩn nhận. Tuy nhiên, Hội đồng Thống đốc có quyền thiết lập một cách độc lập và thực hiện chính sách tiền tệ của quốc gia để giúp nền kinh tế phát triển, duy trì mức nhân dụng cao và kiểm soát lạm phát. Cần nhấn mạnh rằng Hệ thống Dự trữ Liên bang là một cơ quan bất vụ lợi. Thật vậy, sau khi các ngân hàng thành viên đã nhận được 6% lợi tức hàng năm trên phần vốn đóng góp của họ, tất cả lợi nhuận còn lại của Hệ thống Dự trữ Liên bang được chuyển sang Ngân Khố Hoa Kỳ.

II.  HOẠT ĐỘNG CỦA HỆ THỐNG DỰ TRỮ LIÊN BANG

Điểm quan trọng nhất của Hệ thống Dự trữ Liên bang là sức mạnh của nó để kiểm soát số cung tiền tệ của quốc gia. Ba công cụ kiểm soát tiền tệ chính của Hệ thống Dự trữ Liên bang là (1) Các hoạt động thị trường mở rộng, (2) chiết khấu và tiền ứng trước, và (3) các dự trữ bắt buộc.

  

a. Hoạt động Thị trường Mở rộng: Hoạt động này được thực hiện bởi Ủy ban Thị trường Mở rộng Liên bang, gồm bảy thành viên của Hội đồng Thống đốc, chủ tịch Ngân hàng Dự trữ New York và bốn chủ tịch Ngân hàng Dự trữ Liên bang khu vực khác. Hoạt động thị trường mở rộng xảy ra hàng ngày qua việc mua và bán chứng khoán của chính phủ tại bàn mậu dịch của Ngân hàng Dự trữ Liên bang New York. New York được chọn cho các hoạt động thị trường mở rộng bởi vì nó là trung tâm của các đại lý chuyên về chứng khoán của chính phủ. Qua các hoạt động thị trường mở rộng, Hệ thống Dự trữ Liên bang có thể tăng dự trữ của các ngân hàng thương mại bằng cách mua chứng khoán của Chính phủ Hoa Kỳ. Ngược lại, khi Hệ thống Dự trữ Liên bang bán 100 triệu đô la chứng khoán chính phủ, người mua (không phải là ngân hàng thương mại) rút tiền từ ngân hàng của họ để thanh toán cho các chứng khoán mua của chính phủ. Do đó, các ngân hàng thương mại dự trữ sẽ được giảm 100 triệu đô la. Nhớ lại rằng khi dự trữ tăng, số cung tiền tệ tăng lên. Ngược lại, khi dự trữ giảm, số cung tiền tệ giảm xuống.

b. Các ngân hàng thành viên và tỷ lệ chiết khấu: Các ngân hàng thành viên của Hệ thống Dự trữ Liên bang có thể tăng dự trữ của họ theo hai cách:

- Bán thương phiếu (một công cụ nợ ngắn hạn do một công ty phát hành) cho một Ngân hàng Dự trữ Liên bang khu vực. Hoạt động này được gọi là chiết khấu. Ví dụ, một ngân hàng thương mại đưa cho Ngân hàng Dự trữ Liên bang khu vực một dự hứa phiếu trị giá 100,000 đô la trong vòng 3 tháng. Giả sử tỷ lệ chiết khấu là 2%, Ngân hàng Dự trữ Liên bang sẽ chiết khấu dự hứa phiếu bằng cách trừ 2% khỏi giá trị của phiếu này trong 3 tháng, tức là 500 đô la [500 = ((100,000 x 0,02) (3/12))] . Số tiền còn lại 99,500 đô la sẽ được cộng vào số tiền dự trữ của ngân hàng thành viên này.

- Các khoản cho vay trực tiếp: Hệ thống dự trữ liên bang có thể cho các ngân hàng thành viên vay tiền dưới hình thức các khoản vay trực tiếp. Thông thường, các ngân hàng thành viên sử dụng chứng khoán Chính phủ Hoa Kỳ làm tài sản thế chấp khi họ vay tiền từ Hệ thống Dự trữ Liên bang, tính lãi suất dựa trên lãi suất tương đương với tỷ lệ chiết khấu. Cần lưu ý rằng mỗi Ngân hàng Dự trữ Liên bang khu vực đặt tỷ lệ chiết khấu riêng của mình; tuy nhiên, tỷ lệ này thường giống nhau vì chính sách của Hệ thống được phối trí bởi Hội đồng Thống đốc. Trong thời kỳ bành trướng kinh tế, tỷ lệ chiết khấu có khuynh hướng tăng lên để giữ cùng bước với lãi suất ngắn hạn trên thị trường tài chính. Ngược lại, trong giai đoạn suy thoái kinh tế, Hệ thống Dự trữ Liên bang có khuynh hướng giảm xuống đáng kể tỷ lệ chiết khấu. Khi tăng tỷ lệ chiết khấu, mục đích của Hệ thống Dự trữ Liên bang là giảm các khoản vay cho các ngân hàng thành viên và khuyến khích các ngân hàng này tăng lãi suất cho các khoản vay mà họ cho vay. Ngược lại, việc giảm tỷ lệ chiết khấu là dấu hiệu cho một chính sách cho vay tự do hơn của Hệ thống Dự trữ Liên bang, khuyến khích các ngân hàng thương mại hạ lãi suất để kích thích sức cầu tiền tệ.

c. Dự trữ bắt buộc: Các ngân hàng thương mại có khuynh hướng giữ dự trữ tối thiểu và sử dụng dự trữ dư thừa để đầu tư nhằm tối đa hóa lợi nhuận. Do đó, việc thay đổi tỷ lệ dự trữ bắt buộc là một cách mà Hệ thống Dự trữ Liên bang sử dụng để ảnh hưởng đến số cung tiền tệ. Thật vậy, việc giảm dự trữ bắt buộc khuyến khích các ngân hàng thành viên mở rộng tài sản sinh lãi của họ và do đó làm tăng các khoản nợ tiền gửi không kỳ hạn của họ. Ngược lại, tăng dự trữ bắt buộc khuyến khích các ngân hàng thành viên loại bỏ một số tài sản sinh lãi của họ và giảm tiền gửi không kỳ hạn. Cần lưu ý rằng vì rất khó để sử dụng biện pháp này để điều chỉnh các tình huống tiền tệ phức tạp, Hệ thống Dự trữ Liên bang thường do dự để tăng các dự trữ bắt buộc.

Trong bài viết kế tiếp tôi sẽ bàn về tính cách độc lập cũng như chính sách tiền tệ của Hệ thống Dự trữ Liên bang Hoa kỳ.

Phaolo Sáng, 58

 

 

 

           MỤC LỤC

 

           HOME

 -Lời tâm giao

  

 

            CHỦ ĐỀ:

 

-TÔN GIÁO

-Thánh lễ hằng ngày

-Suy niệm Lời Chúa

-Thánh ca

-Phim ảnh Công giáo

-Sách Công giáo

-Đức Giáo Hoàng Francis: 
“Tôi chưa bao giờ từ chối Bí Tích Thánh Thể cho bất cứ ai”
 

-Hãy nhìn linh mục như một con người. Họ không phải là Thánh

-Chúa có chọn Đức Giáo Hoàng không?

-Tiểu sử của Tân Giáo Hoàng

-Đức Giáo Hoàng Leo ‘là người lý tưởng để lãnh đạo Giáo Hội vào thời điểm này

-Giáo hội năm 2050

-Kho tàng ở tầm tay bạn

-Ai đang ở dưới hỏa ngục?

 

-KINH TÊ

-Hệ thống Dự trữ Liên bang Hoa kỳ.

-Tư tưởng kinh tế của John M. Keynes

-Mù Chữ Về Kinh Tế Của Công Chúng Hoa Kỳ

-Tại sao trên thế giới  có những quốc gia quá giàu, lại có những quốc gia quá nghèo

-Chỉ số Dow Jones, Nasdaq và S&P 500

-Tăng trưởng và phát triển kinh tế

-Tầm quan trọng của Tư tưởng và Hệ thống kinh tế

-Nguyên Nhân Của Nạn Lạm Phát

-Đầu tư trên thị trường

    chứng khoán

-Bàn Về Thiết Hụt Ngân              Sách  Và Quốc Trái Hoa Kỳ.

-XÃ HỘI

-Luận về: "Cái ngu ngốc là tài hiểu lầm"

-NCAA - Nơi ương mầm chồi xuân cho nền thể thao Mỹ quốc

-Phá vỡ 5 huyền thoại sai lầm về lão hóa

-Nhật ký của một linh hồn

-Những cách chữa trị dị thường nhất

-12 sự kiện mở đường thời Internet

-Tầm nhìn của một Thiên tài

-Làm thế nào để trở thành         một Bác sĩ Y khoa?

 

TRUYỆN

-Đêm phù thủy

-Đoạn cuối ...Tình yêu

-Cái chết của gã cao bồi cô độc

-Saigon niềm nhớ không tên 

-Góc kỷ niệm

-Người Mỹ khắc khổ
-Một sáng Chủ nhật

-Tiếng chim gọi đàn

-Tình đến...rồi đi!

-Thương tiếc Michel Thọ

​​THƠ

-Kỷ niệm

-Gởi gắm chút tình thôi

-Saigon bây giờ

-Ngày về

-Đêm nay gió chẳng sụt sùi

-Không đề

-Mưa tháng tư

-Chuyến tàu đêm

-Một thoáng bên đường

-Nhớ thương

-Thơ xướng họa

-Khi dòng sông bật khóc

-Tuổi già...và Thơ

-Bài thơ hạnh ngộ

-Tương phùng

-Thơ thuận nghịch

-Bạn Bè Gặp Lại Nhau

-Thơ con cóc 5

-BẠN CŨ  TRƯỜNG XƯA

-Exluros Hải ngoại

-Các lớp TCV

-Anh em gặp nhau

-Thương tiếc

-Diễn đàn

-EXLURO SAIGON

-Ngày đầu tiên vào Nhà Chúa

-Buổi họp lớp kỷ niệm 61 năm

-Kỷ yếu 150 năm TCV Thánh Giuse Saigon

-160 năm TCV SAIGON

-Hình ảnh Ngày truyền thống            Exluro Saigon 2025

-Dự đám tang LM Phaolo Nguyễn hữu Thời

-Cảm nghĩ về mái trường Chủng Viện Thánh Giuse

 

 

 

LƯU TRỮ

Xem lại những bài đã đăng

 

2.gif
newquay.gif
newquay.gif
newquay.gif
newquay.gif
bottom of page