top of page
LOGO EXHN_edited.png
web logo.gif

Đức Thánh Cha Phanxicô chú trọng vào Kinh Thánh và lòng thương xót
và tại sao rất nhiều người Công giáo không được thoải mái với điều này?

                  MỤC LỤC

 

HOME

 -Lời tâm giao

  

 

                 CHỦ ĐỀ:

 

-TÔN GIÁO

-Thánh lễ hằng ngày

 -Suy niệm Lời Chúa

 -Thánh ca

 -Phim ảnh Công giáo

 -Sách Công giáo

 -ĐTC FRANCIS QUA ĐỜI

-Đức Thánh Cha Phanxicô chú trọng vào Kinh Thánh và lòng thương xót

 -Lựa chọn một Đức Giáo              Hoàng mới

​ -Giáo hội năm 2050

 -Đôi Dòng Minh Xét Về Vai         Trò Của Giáo Hội Công             Giáo trước Tệ Nạn Tình             Dục của Giáo sĩ

-Bỏ Ngài...con đi với ai?

 -Vào Sa mạc với Mẹ Lavang

 -Is my Dad in heaven

 -KINH TẾ

 -Đầu tư trên thị trường

    chứng khoán

 -Thời giờ là tiền bạc

 -Chuyện Tiền tệ

 -Chuyện Tiền tệ II

-Nền Kinh Tế Thị Trường

Định Hướng XHCN

-Bàn Về Thiết Hụt Ngân Sách Và Quốc Trái Hoa Kỳ.

 -XÃ HỘI

-50 năm Saigon đã mất tên

-12 sự kiện mở đường thời Internet

-Tầm nhìn của một Thiên tài

-Làm thế nào để trở thành         một Bác sĩ Y khoa?

-Về hưu...sướng  nhé!

-Làm sao để được khỏe              mạnh

-Hệ thống xa lộ xuyên bang

-Ngả lưng một thoáng bên đường

 

-TRUYỆN

​-Một mảnh đời

-Tiếng chim gọi đàn

-Má ơi! Đời con không có Tết

-Tình đến...rồi đi!

-Một góc đời

-Người ở lại biển đông

​​

-THƠ

-Khi dòng sông bật khóc

-Chiều Mưa Clifton Nhớ            -Mưa Chiều Cường Để 

-Tuổi già...và Thơ

-Bài thơ hạnh ngộ

-Tương phùng

-Thơ thuận nghịch

-Bạn Bè Gặp Lại Nhau

-Đợi chờ

-Tuyết trắng ngập quanh đời

-Khóc Mẹ

-My dear friend Michel

-Thơ con cóc 5

-Một thuở khó quên

-Gởi khách chân mây

-Xuân lưu lạc

-Hai mươi năm Ta về thăm

-BẠN CŨ  TRƯỜNG XƯA

 -Exluros Hải ngoại

-Các lớp TCV

-Anh em gặp nhau

-Thương tiếc

Tác giả: John W. Martens

(Giáo sư Thần học tại Đại học British Columbia)

January 05, 2024

 

 


Lời Người Phiên Dịch: Tôi thường đọc America Magazine về các đề tài liên quan đến Giáo hội Công giáo. Khi đọc thấy bài viết nào quan trọng liên quan đến đức tin Công giáo, tôi phiên dịch và gởi ra cho bạn bè thân để chia sẻ các tư tưởng thâm thúy của các học giả đáng tin cậy.  Trong bài viết nầy John W. Martens, Giáo sư Thần học tại Đại học British Columbia University, phân tích tại sao ĐTC Phanxicô đang bị phản đối mặc dù Ngài áp dụng huấn lênh của Chúa Giêsu Kitô về Lòng Thương xót vô biên của Thiên Chúa.  Hy vọng các Exluros có học qua Thần học, nhất là các Giám mục hoặc Linh mục, chia sẻ tư tưởng của mình về vấn đề quan trọng nầy để giúp anh em chúng ta được vững tin vào đạo Chúa ----

Phao lô Nguyễn V. Sáng, lớp 1958.


Tôi viết cho tập san America vào tháng Ba năm 2013 khi Đức Hồng Y Jorge Mario Bergoglio mới được bầu làm giáo hoàng. Sự phấn khởi trên cuốn tập san về cuộc bầu cử của Ngài có thể cảm nhận được. Tuyên bố công khai quan trọng đầu tiên của Đức Thánh Cha (ĐTC) Phanxicô là một cuộc phỏng vấn với Antonio Spadaro, S.J., được đăng trên tập san America với tựa đề "Một trái tim lớn mở ra cho Chúa". Cuộc phỏng vấn rộng rãi, trung thực và chân thành này chỉ làm tăng thêm sự phấn khởi cho vị tân giáo hoàng, không chỉ trên tập san America, mà còn trên toàn thế giới Công giáo. "Một trái tim lớn mở ra cho Chúa" sau đó đã được Harper One xuất bản thành một cuốn sách với những suy tư được một số nhà văn cống hiến. Tôi đóng góp một suy tư ngắn về cuộc phỏng vấn Đức Giáo Hoàng và các chủ đề Kinh Thánh của cuộc phỏng vấn nầy, được gọi một cách đơn giản là "Cuộc phỏng vấn của Đức Giáo Hoàng và Kinh Thánh".


Mười năm sau khi Đức Giáo hoàng được bầu lên, tôi tham dự một hội nghị quốc tế vào tháng 5/2023 tại trường cao đẳng Công giáo St. Mark's College, thuộc Đại học British Columbia; cuộc hội nghị nầy có tên là "Giáo hoàng Francis và Tương lai của Giáo hội: Triển vọng và Thử thách đối với cuộc Đổi mới". Các học giả từ Bắc Mỹ, Nam Mỹ, Châu Âu, Châu Phi và Châu Á đã tập họp để tham dự và mừng lễ kỷ niệm thập niên đầu tiên tại vị của Đức Giáo Hoàng. Trên trang liên mạng về hội nghị của chúng tôi, chúng tôi đã viết, "Được thông báo bởi tông huấn về chương trình 'Evangelii Gaudium' ('Niềm vui của Tin mừng'), ĐTC Phanxicô đã phát động một cuộc cải cách thách thức người Công giáo suy nghĩ lại về ý nghĩa của việc Giáo hội sẽ trở thành trong thế kỷ 21".

 

 

Giáo huấn của Đức Phanxicô về lòng thương xót cũng gây bất ổn bởi vì nhiều người trong chúng ta thấy mình với mức độ cá nhân là xứng đáng với lòng thương xót và những người khác không xứng đáng với lòng thương xót nầy.

 

Một nguồn cảm hứng Kinh Thánh

 

Để đưa ra một số bối cảnh cho cả niềm vui và nỗi sợ hãi đã bao quanh triều đại giáo hoàng Phanxicô, tôi bắt đầu với một câu chuyện chữa lành từ Phúc âm thánh Mark. Trong câu chuyện về ma quỷ trong Phúc âm thánh Mark chương 5, sau khi Chúa Giêsu đuổi quỷ ra khỏi người đàn ông sống giữa các ngôi mộ, dân chúng van xin Chúa Giêsu hãy ra đi. Tuy nhiên, ma quỷ van xin để đi theo Chúa Giêsu. Chúa Giêsu từ chối nó, và nói rằng, “hãy về nhà với bạn bè của ngươi và nói với họ rằng Chúa đã làm cho ngươi biết bao nhiêu và Người đã tỏ cho ngươi biết bao lòng thương xót (Mark: 5:15)

 

Nhà thần học Micah Kiel viết về dụ ngôn này trong bài Đọc Kinh Thánh trong thời đại Phanxicô: “Lòng thương xót là điều ngạc nhiên mà mọi người không muốn vì nó có nghĩa là họ không có cách nào dự đoán được Thiên Chúa sẽ làm gì và Thiên Chúa sẽ làm điều đó cho ai”. Nhưng đối với ma quỷ, Người thể hiện lòng thương xót, đó là sự ngạc nhiên mang lại dồi dào niềm vui. Đối với người dân trong khu vực, khi họ “đến để xem những gì đã xảy ra…. Họ trở nên sợ hãi” (Mc 5:14-15). Họ muốn Chúa Giêsu phải ra đi.

 

Một số người đã sợ ĐTC Phanxicô, và muốn ngài ra đi. Phần lớn của nỗi sợ hãi đó xuất phát từ một xác tín rằng Đức Phanxicô là một lực lượng gây bất ổn, làm lung lay những nền tảng nhất định nào đó của nền giáo huấn của Giáo hội. Tôi đồng ý rằng Đức Phanxicô là một lực lượng gây bất ổn chỉ đơn giản bởi vì Ngài đã chào đón vào Giáo hội những người thuộc đủ mọi loại từng bị gạt ra bên lề [của Giáo hội, như kẻ đồng tình luyến ai, bà mẹ đơn thân có con không chồng, hoặc những người ly dị …]. Nhưng sự chào đón này chỉ đơn giản là sự trở về với sứ mệnh và chức vụ của Chúa Giêsu. Chúng ta có thể thấy điều này rõ ràng hơn nếu chúng ta trở lại xem xét một vài đoạn Kinh Thánh mà 10 năm trước tôi nghi ngờ là căn bản giáo huấn của Đức Phanxicô về lòng thương xót. Bây giờ chúng ta có nhiều bài viết của ĐTC Phanxicô hỗ trợ nhận thức ban đầu của tôi.

 

Trong bài viết của tôi cách đây 10 năm, tôi đã lưu ý đến hai đoạn xuất hiện trong cuộc phỏng vấn với Cha Spadaro như là nền tảng cho ĐTC Phanxicô: Matthew 9: 9-13 và Luca 10: 25-37. Ở đây tôi muốn khám phá ra Đức Phanxicô đã trở lại với những đoạn này trong các tác phẩm tiếp theo của ngài như thế nào. Tôi cũng muốn tiếp nhận hai đoạn khác mà ngài đã đề cập đến trong suốt triều đại Giáo hoàng của ngài, trong đó có một đoạn mà ngài đã gợi ý trong cuộc phỏng vấn đầu tiên của ngài. Cũng rất quan trọng để suy ngẫm về lý do tại sao lòng thương xót, không chỉ trong sứ mệnh của Chúa Giêsu mà còn trong triều đại Giáo hoàng của Đức Phanxicô, là điều ngạc nhiên mà mọi người không muốn – nhưng cũng là lý do tại sao nó rất quan trọng đối với việc canh tân Giáo hội trong thời đại chúng ta.

Trong khi Đức Phanxicô chú trọng vào những người bị gạt ra bên lề, ngài không dành nhiều thời gian cho lòng đạo đức của các giáo sĩ, ngoại trừ có lẽ để chỉ trích.

 

Matthew 9:9-13

Trong cuộc phỏng vấn với Cha Spadaro, ĐTC Phanxicô đã nói trực tiếp về lời kêu gọi của Thánh Matthew từ Matthew 9: 9, trong đó Chúa Giêsu nhìn thấy Matthew và nói với ông, “Hãy theo Ta.” Thánh Matthew đi theo Chúa Giêsu và chẳng bao lâu đã cùng ăn cơm tối với Người, các môn đệ và “nhiều người thu thuế và tội lỗi” (Matthew 9:10). Khi Chúa Giêsu được hỏi về điều này, Ngài trả lời: “Những người khỏe mạnh không cần thầy thuốc, nhưng chỉ những người bị bệnh. Hãy đi và học điều này có nghĩa là gì. Ta mong muốn lòng thương xót, chứ không phải sự hy sinh vì Ta đến không phải để kêu gọi người công chính mà là những kẻ tội lỗi” (Mt 9:12-13).

 

ĐTC đã nói về đoạn văn này trong bối cảnh bức tranh của Caravaggio về cảnh tượng được tìm thấy tại Nhà thờ Thánh Louis của Pháp ở Roma (“Tiếng gọi của Thánh Matthew”): “Ngón tay đó của Chúa Giêsu, chỉ vào Matthew. Đó là tôi. Tôi cảm thấy giống như thánh ấy. Giống như Matthew.” ĐTC tiếp tục giải thích, “Tôi là một người tội lỗi, nhưng tôi tin tưởng vào lòng thương xót và kiên nhẫn vô biên của Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, và tôi chấp nhận trong tinh thần sám hối.”

 

 

Lúc trước tôi đã viết rằng “trong việc đồng hóa với các người tội lỗi, ĐTC Phanxicô phân loại căn cước chính của ngài là một người đã được cứu vớt bởi lòng thương xót của Chúa, chứ không phải là một chuyên gia tôn giáo.” Sự tự nhận dạng này chính là chỗ có lẽ rất khó khăn đối với những người tự nhận mình là cao hơn hoặc thuần khiết hơn người khác về mặt tôn giáo. Lòng thương xót chỉ dành cho những người khác cần nó, nhưng không dành cho ta. ĐTC Phanxicô đã trở lại với chủ đề này tại buổi tiếp kiến chung vào ngày 13 tháng 4 năm 2016:

 

Tất cả chúng ta đều làngười tội lỗi, tất cả chúng ta đều đã phạm tội. Khi kêu gọi Thánh Matthew, Chúa Giêsu cho các người tội lỗi thấy rằng Người không nhìn vào quá khứ của họ, vào địa vị xã hội của họ, vào các quy ước bên ngoài, nhưng đúng hơn, Người mở ra một tương lai mới cho họ. Giáo Hội không phải là một cộng đoàn của những con người hoàn hảo, nhưng là của các môn đệ trên cuộc hành trình, những người theo Chúa vì họ biết họ là người tội lỗi và cần sự tha thứ của Người. Do đó, đời sống Kitô hữu là một trường học khiêm nhường mở ra cho chúng ta ân sủng.

 

ĐTC Phanxicô nói rằng “những hành vi như vậy không được hiểu bởi những người có sự kiêu hãnh để tin rằng họ ‘công chính’ và tin rằng họ tốt hơn những người khác. Sự kiêu ngạo và hãnh diện không cho phép người ta nhận ra mình đang cần ơn cứu độ, nhưng đúng hơn ngăn cản người ta nhìn thấy khuôn mặt thương xót của Thiên Chúa và hành động với lòng thương xót. Đức Phanxicô gọi con đường lòng thương xót này của Chúa là “một mầu nhiệm; Trái tim Thiên Chúa là mầu nhiệm vĩ đại và đẹp đẽ nhất. Nếu ta muốn đi đến trái tim của Chúa, hãy đi theo con đường của lòng thương xót, và để cho mình được đối xử với lòng thương xót. Đức Phanxicô đã làm bất ổn cho những người tự coi mình là ưu việt về tôn giáo bằng cách lấy căn cước chính của mình như một kẻ có tội được cứu độ bởi ân sủng của Chúa và đưa tất cả chúng ta trở lại với giáo huấn của chính Chúa Giêsu về lòng thương xót.

 

Luke 10:25-37

 

Điều này dẫn đến dụ ngôn về người Samaritan nhân hậu, cũng đã được thảo luận trong “Một trái tim lớn mở ra cho Chúa”. Đây là những gì Đức Thánh Cha Phanxicô nói về Giáo hội như một bệnh viện dã chiến trong cuộc phỏng vấn đó:

 

Giáo hội đôi khi tự nhốt mình trong những điều nhỏ nhặt, trong những quy tắc nhỏ nhặt. Điều quan trọng nhất là lời công bố đầu tiên: Chúa Giêsu Kitô đã cứu chúng ta. Và các giáo sĩ của Giáo Hội phải là giáo sĩ của lòng thương xót trên hết. Trong mục vụ, chúng ta phải đồng hành với mọi người, và chúng ta phải chữa lành vết thương của họ.

 

Câu chuyện về người Samaritan nhân hậu, tôi đã viết lúc đó, là đoạn rất có thể là nền tảng của phần này vì cái nhấn mạnh vào việc “chữa lành vết thương, chữa lành vết thương” của “người bị thương nặng” và “chúng ta phải đồng hành với họ, bắt đầu từ hoàn cảnh của họ. Cần phải đồng hành với họ với lòng thương xót”.

 

Trong “Fratelli Tutti”, đặc biệt là các số từ 56 đến 79, ĐTC khẳng định cái trung tâm của dụ ngôn người Samaritan tốt lành:

 

Dụ ngôn này trình bày một cách hùng hồn cái quyết định căn bản mà chúng ta cần phải thực hiện để xây dựng lại thế giới bị tổn thương của chúng ta. Trước quá nhiều đau đớn và khốn khổ, con đường duy nhất của chúng ta là bắt chước người Samaritan nhân hậu. Bất kỳ quyết định nào khác cũng sẽ khiến chúng ta trở thành một trong những tên cướp hoặc một trong những người qua đường mà không tỏ lòng trắc ẩn đối với những đau khổ của kẻ bên lề (số 67).

 

 

Dụ ngôn này không "chìm đắm trong đạo đức trừu tượng, thông điệp của nó cũng không chỉ đơn thuần là xã hội và luân lý. Nó nói với chúng ta về một khía cạnh thiết yếu và thường bị lãng quên của nhân loại chung của chúng ta: chúng ta được tạo dựng để hoàn thành chỉ có thể tìm thấy trong tình yêu”, ĐTC Phanxicô tiếp tục. Chúng ta không thể thờ ơ với khổ đau; Chúng ta không thể cho phép bất cứ ai trải qua cuộc sống như một kẻ bị ruồng bỏ. Thay vào đó, chúng ta nên cảm thấy phẫn nộ, bị thách thức để thoát khỏi sự cô lập thoải mái của chúng ta và được thay đổi bởi sự tiếp xúc của chúng ta với nỗi khổ của con người. Đó là ý nghĩa của phẩm giá” (số 68).

 

ĐTC Phanxicô: “Nghịch lý thay, những người tự xưng là người không tin [ngoại đạo] đôi khi có thể thực hành ý muốn của Thiên Chúa tốt hơn các tín hữu.”

 

Nhưng trong khi Đức Phanxicô chú trọng vào những người bị gạt ra bên lề [của giáo hội], Ngài không dành nhiều thời giờ cho lòng đạo đức của các giáo sĩ, ngoại trừ có lẽ để chỉ trích. Đây là chỗ mà rất nhiều phản đối nhắm vào Ngài đã xảy ra. “Một chi tiết về những người qua đường thật nổi bật: họ là những người sùng đạo, tận tụy thờ phượng Thiên Chúa: một thầy tế lễ và một người Levite. Chi tiết này không nên bỏ qua. Nó cho thấy rằng niềm tin vào Thiên Chúa và sự thờ phượng Thiên Chúa không đủ để đảm bảo rằng chúng ta đang thực sự sống theo cách đẹp lòng Thiên Chúa”, Ngài nói (số 74).

 

Một tín hữu có thể không trung thực với mọi điều mà đức tin của mình đòi hỏi, nhưng nghĩ rằng mình gần gũi với Chúa và tốt hơn những người khác. Mặt khác, việc bảo đảm một sự cởi mở đích thực đối với Thiên Chúa là một cách thực hành đức tin giúp mở rộng tâm hồn chúng ta cho anh chị em của chúng ta”, ĐTC Phanxicô tiếp tục. “Nghịch lý thay, những người tự xưng là người không tin đôi khi có thể thực hành ý muốn của Thiên Chúa khá hơn các tín hữu” (số 74). Lòng thương xót là ân sủng của Chúa tuôn đổ trên nhân loại bất xứng không vì lý do nào khác hơn là tình yêu của Thiên Chúa, không phải là sự xứng đáng của chúng ta. Nhiệm vụ của chúng ta là thể hiện lòng thương xót đối với người khác, cũng như Thiên Chúa đã tỏ lòng thương xót cho chúng ta.

 

Matthew 18:21-35

 

Chúng ta có thể thấy lòng thương xót của Chúa đặt nền tảng lòng thương xót của con người như thế nào bằng cách xem xét dụ ngôn về người nô lệ không thương xót từ Matthew 18:21-35. Đức Thánh Cha đã đưa ra ít nhất ba bài giảng về đoạn này, viết rằng “trong dụ ngôn chúng ta tìm thấy hai thái độ khác nhau: thái độ của Chúa – được đại diện bởi nhà vua tha thứ rất nhiều, bởi vì Chúa luôn tha thứ – và thái độ của con người. Thái độ của Thiên Chúa là công lý tràn ngập lòng thương xót, trong khi đó thái độ của con người bị giới hạn trong công lý. Chúa Giêsu khuyến khích chúng ta hãy can đảm mở lòng mình ra cho sức mạnh của sự tha thứ, bởi vì trong cuộc sống không phải mọi thứ đều có thể được giải quyết bằng công lý. Chúng ta biết điều này”.

 

Hơn nữa, ĐTC viết, “Đây là một nhu cầu cho tình yêu thương xót đó, cũng là nền tảng của câu trả lời của Chúa cho câu hỏi của Phêrô, trước dụ ngôn. Câu hỏi của Phêrô như thế này: ‘Lạy Chúa, nếu người anh (em) của con phạm tội với con, con phải tha thứ cho anh (em) ấy bao nhiêu lần?’ Và Chúa Giê-su trả lời, ‘Ta nói với ngươi, không phải bảy lần mà là bảy mươi bảy lần.’ Trong ngôn ngữ biểu tượng của Kinh Thánh, điều này có nghĩa là chúng ta được kêu gọi phải luôn tha thứ”. Thật khó để đưa ra ý nghĩa Exlurođầy đủ về sự tha thứ tội lỗi vô lý như thế nào trong dụ ngôn này: Theo tính toán của tôi, người nô lệ không thương xót mắc nợ trong khoảng 6 tỷ đồng, trong khi người khác mắc nợ anh ta khoảng ba tháng lương.

 

Trong “Gaudete et Exsultate”, số 82, ĐTC Phanxicô nói rằng “chúng ta cần nghĩ về chính mình như một đạo binh của những người được tha thứ. Tất cả chúng ta đã được nhìn đến với lòng trắc ẩn thiêng liêng. Nếu chúng ta đến gần Chúa với sự chân thành và lắng nghe cẩn thận, cũng có thể có những lúc chúng ta nghe lời trách móc của Ngài: ‘Các ngươi chẳng nên thương xót người đồng tôi tớ với mình, như Ta đã thương xót các ngươi sao?’ (Mt 18:33).” Chúng ta không nên đánh giá thấp mức độ của lòng thương xót của Chúa, nhưng chúng ta cũng không nên đánh giá thấp nhu cầu thương xót của chính chúng ta. Bất cứ khi nào chúng ta thấy mình đã giành được sự cứu rỗi, chúng ta quên vai trò chính của mình là kẻ có tội và bắt đầu tiến trình phán đoán người khác là kẻ có tội không xứng đáng với lòng thương xót hoặc sự cứu rỗi. Lòng thương xót của Thiên Chúa là khởi đầu và là kết thúc của ơn cứu độ. Lòng thương xót không phải là điều người khác cần, đó là điều ta cần. Đây là lúc chúng ta bắt đầu hiểu thấu lòng thương xót.

 

Luke 24.

 

Trong cuộc phỏng vấn với Cha Spadaro, ĐTC Phanxicô nói:

 

Việc loan báo theo phong cách truyền giáo chú trọng vào những cái thiết yếu, vào những điều cần thiết: đây cũng là điều mê hoặc và thu hút nhiều hơn, những gì làm cho trái tim cháy bỏng, như nó đã làm cho các môn đệ tại Emmaus. Chúng ta phải tìm một sự cân bằng mới; nếu không, ngay cả tòa nhà luân lý của Giáo hội cũng có thể sụp đổ như một "ngôi nhà xây bằng những lá bài", mất đi sự tươi mát và hương thơm của Phúc âm. Đề nghị của Phúc âm phải đơn giản hơn, sâu sắc hơn, rạng rỡ hơn. Chính từ đề nghị này mà sau đó hậu quả đạo đức sẽ tuôn trào.

 

Tôi đã nêu lên cách đây 10 năm rằng từ ngử Emmaus nói về một đoạn từ Luca 24, nơi Chúa Giêsu bước đi bên cạnh các môn đệ đầy chán nản của Ngài, mặc dù họ không nhận ra Ngài. Về sau, khi họ nhận ra Ngài, họ nói: "Chẳng phải lòng chúng ta bừng cháy (bên trong chúng ta) khi Ngài nói chuyện với chúng ta trên đường, khi Ngài đang mở thánh thư cho chúng ta sao?" (LK 24:32). Cuối bài viết năm 2013 của tôi, tôi viết, "Tuy nhiên, để nhận ra Chúa Giêsu, bạn cần một cuộc gặp gỡ và vì điều đó bạn cần. Lòng thương xót dường như là một cách tốt để giới thiệu mọi người với Chúa Giêsu". Và đó là trọng tâm của triều đại giáo hoàng của ĐTC Phanxicô. 

 

Trong "Laudato Si", ĐTC Phanxicô viết rằng "sự khăng khăng của chúng ta cho rằng mỗi con người là một hình ảnh của Thiên Chúa không nên làm cho chúng ta bỏ qua thực tế là mọi tạo vật đều có mục đích riêng của nó. Không có gì là thừa. Toàn thể vũ trụ vật chất nói về tình yêu của Thiên Chúa, tình cảm vô biên của Người dành cho chúng ta" (số 84). ĐTC Phanxicô tiếp tục nói về cái nhìn của Chúa Giêsu: "Với sự dịu dàng cảm động, Ngài nhắc nhở người ta rằng mỗi người trong họ đều quan trọng trong mắt Thiên Chúa: 'Năm con chim sẻ chẳng được bán với giá hai xu sao? Và không một con nào bị lãng quên trước mặt Chúa' (LK 12:6)" (số 90). Trong cuộc tranh luận qal wahmer (một lập luận từ vấn đề nhỏ đến vấn đề chính) thường được Chúa Giêsu sử dụng, con người xứng đáng với lòng thương xót và sự chăm sóc của Thiên Chúa hơn bao nhiêu so với chim sẻ?

 

Tại sao phản đối?

 

 

Nếu lòng thương xót như là cách tốt nhất để giới thiệu con người với Chúa Giêsu và nó dựa trên giáo huấn của chính Chúa Giêsu và, về căn bản, là hữu thể của Thiên Chúa, tại sao giáo huấn của Đức Phanxicô lại nhận lấy quá nhiều phản đối? ĐTC Phanxicô lưu ý trong "Gaudete et Exsultate" rằng "chính Chúa Giêsu cảnh cáo chúng ta rằng con đường mà Ngài đề nghị đi ngược lại trào lưu, thậm chí còn khiến chúng ta thách thức xã hội bằng cách chúng ta sống và kết quả là, trở thành một mối phiền toái" (số 90). Nói cách khác là bất ổn định.

 

Lòng thương xót là điều ngạc nhiên (ít ra cũng một số ít) người ta không muốn vì nó mang mầm mống của sự bất an, của sự không chắc chắn. Giáo huấn của Đức Phanxicô về lòng thương xót cũng gây bất ổn bởi vì nhiều người trong chúng ta, bất kể dùng thần học nào, ở mức độ cá nhân, chúng ta thấy mình xứng đáng với lòng thương xót và những người khác là không xứng đáng. Đó là, cho dù chúng ta hiểu rằng lòng thương xót là sự tuôn đổ tình yêu nhưng không của Thiên Chúa, tuy nhiên nhiều người trong chúng ta vẫn cho rằng chúng ta, với tư cách cá nhân, bằng cách nào đó đã xứng đáng hoặc hưởng được nó, không như những người khác.

 

Đức Giáo Hoàng Phanxicô viết như sau trong "Evangelii Gaudium":

 

Trong sự phân biện đang diễn ra, Giáo Hội cũng có thể thấy rằng một số tục lệ không liên quan trực tiếp đến trọng tâm của Phúc Âm, ngay cả một số có nguồn gốc lịch sử sâu xa, không còn được hiểu và đánh giá đúng đắn. Một số trong những tục lệ này có thể đẹp, nhưng chúng không còn phục vụ như là phương tiện truyền đạt Phúc Âm. Chúng ta không nên sợ để tự xem xét lại. Đồng thời, Giáo Hội có những luật lệ hay giới luật có thể khá hiệu quả trong thời đại của họ, nhưng không còn hữu ích để hướng dẫn và định hình cuộc sống [mới] của con người (số 43).

 

Câu nói đó có thể đáng sợ—một điều ngạc nhiên thách thức những cái chắc chắn của chúng ta, cách chúng ta làm các việc lớn và nhỏ. Nó đòi hỏi chúng ta nghỉ ngơi không phải trong sự an toàn và chắc chắn của riêng chúng ta nhưng trong tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa. Nhưng khi cảm giác an toàn và chắc chắn của chúng ta sụp đổ, Đức Phanxicô yêu cầu chúng ta có tầm nhìn của chúng ta gắn chặt vào Thiên Chúa, vì cuộc cải cách đang diễn ra trong Giáo hội, ngài viết, phải chứng minh "một mong muốn bất tận để thể hiện lòng thương xót, kết quả của kinh nghiệm riêng của mình về sức mạnh của lòng thương xót vô biên của Đức Chúa Cha.

 

ĐTC Phanxicô nói với chúng ta ngài là ai ngay từ đầu. Trên huy hiệu của Đức Giáo Hoàng là nhóm chử "Miserando atque Eligendo", "Bằng lòng thương xót, bằng cách chọn Ngài". Và vì vậy chúng ta trở lại từ đầu: "Ngón tay đó của Chúa Giêsu, chỉ vào Matthew. Đó là tôi. Tôi cảm thấy giống như thánh ấy. Như thánh Matthew."

 

Tác giả John W. Martens là giáo sư thần học và giám đốc Trung tâm Tham gia Kitô giáo tại Trường Cao Đẳng St. Mark thuộc Đại học British Columbia, Vancouver, BC. Canada

 

pope.jpg

           MỤC LỤC

 

           HOME

 -Lời tâm giao

  

 

            CHỦ ĐỀ:

 

-TÔN GIÁO

-Thánh lễ hằng ngày

-Suy niệm Lời Chúa

-Thánh ca

-Phim ảnh Công giáo

-Sách Công giáo

-Chúa có chọn Đức Giáo Hoàng không?

-Tiểu sử của Tân Giáo Hoàng

-Đức Giáo Hoàng Leo ‘là người lý tưởng để lãnh đạo Giáo Hội vào thời điểm này

-Giáo hội năm 2050

-Kho tàng ở tầm tay bạn

-Bỏ Ngài...con đi với ai?

-Vào Sa mạc với Mẹ Lavang

-Is my Dad in heaven

-KINH TÊ

-Tại sao trên thế giới lại có nhứng quốc gia quá giàu, lại có những quốc gia quá nghèo

-Tư tưởng kinh tế của Karl Marx

-Tư tưởng kinh tế của Adam Smith

-Chỉ số Dow Jones, Nasdaq và S&P 500

-Tăng trưởng và phát triển kinh tế

-Tầm quan trọng của Tư tưởng và Hê thống kinh tế

-Nguyên Nhân Của Nạn Lạm Phát

-Đầu tư trên thị trường

    chứng khoán

-Chuyện Tiền tệ

-Chuyện Tiền tệ II

-Bàn Về Thiết Hụt Ngân              Sách  Và Quốc Trái Hoa Kỳ.

-XÃ HỘI

-Phá vỡ 5 huyền thoại sai lầm về lão hóa

-Judo - từ nhu thuật đến thể thao hiện đại

-Nhật ký của một linh hồn

-Những cách chửa trị dị thường nhất

-12 sự kiện mở đường thời Internet

-Tầm nhìn của một Thiên tài

-Làm thế nào để trở thành         một Bác sĩ Y khoa?

-Về hưu...sướng  nhé!

-Làm sao để được khỏe              mạnh

-Ngả lưng một thoáng bên đường

 

TRUYỆN

-Saigon niềm nhớ không tên-Góc kỷ niệm

-Người Mỹ khắc khổ
-Một sáng Chủ nhật

-Tiếng chim gọi đàn

-Tình đến...rồi đi!

-Thương tiếc Michel Thọ

​​THƠ

-Chuyến tàu đêm

-Vọng cố nhân

-Hai mươi nâm ta về thăm

-Một đời tình vất vả

-Mưa chiều tháng bảy

-40 Năm Đất Khách...

-Một thoáng bên đường

-Nhớ thương

-Thơ xướng họa

-Khi dòng sông bật khóc

-Tuổi già...và Thơ

-Bài thơ hạnh ngộ

-Tương phùng

-Thơ thuận nghịch

-Bạn Bè Gặp Lại Nhau

-My dear friend Michel

-Thơ con cóc 5

-BẠN CŨ  TRƯỜNG XƯA

 -Exluros Hải ngoại

-Exluro Saigon

-Các lớp TCV

-Anh em gặp nhau

-Thương tiếc

-Liên lạc

LƯU TRỮ

Xem lại những bài đã đăng

 

bottom of page